top of page

Evanescence - sau "Fallen" là "chạm đất"?


Tình yêu Lee

Câu hỏi này được đặt ra sau khi tay guitar chính Ben Moody rời khỏi nhóm, và như thế chỉ có đĩa đầu tay Fallen là có đủ các thành viên trong đó là Amy Lee và Ben Moody là bộ đôi thành lập nên ban nhạc này. Cũng mất công chứ, khi Ben Moody và Amy Lee viết Fallen trong gần 8 năm từ 1995 đến 2003.

Tôi nhớ hồi đó nghe trên tivi bài Bring Me To Life và ấn tượng duy nhất là hội này chắc bắt chước Linkin Park đây mà. Rất may là các bài còn lại khác hoàn toàn, và khi nghe thấy màu sắc ma mị và kinh dị của "Going Under" và "Everybody’s Fool", tôi nhận ra đây là band phong cách gothic rock. Quan trọng hơn là giọng hát cực lôi cuốn của Amy Lee.


Amy sở hữu âm vực rộng tới 3 octave và hát vẫn mượt và dày khi lên những nốt cao. Kiểu nhạc đau khổ của thể loại gothic rock càng cho cô tận dụng thể hiện những đoạn lên cao nghe da diết ngân dài. Đặc biệt là những bài tiết tấu chậm với phần nhạc nền chủ đạo của piano như "My Immortal" và "Hello " mới phô diễn được tiếng hát ngọt ngào của Amy. Giai điệu và lời của đoạn điệp khúc trong "My Immortal" nghe u sầu một cách ám ảnh. Cũng đúng thôi khi bài này nói về sự đau khổ khi mất đi người mình yêu thương, và cụ thể là chính Ben Moody đã sáng tác bài hát dành cho người ông quá cố của anh.


Nói từ đầu đến giờ thì dường như sự thành công của đĩa đầu tay Fallen phần lớn là nhờ giọng ca vàng của Amy Lee. Nhưng cũng không hẳn như vậy.


Có một điều không thể phủ nhận là trong đĩa đầu, tiếng guitar của Ben Moody đánh nghe 'sướng' hơn. Ví dụ như bài "Going Under" hay "My Immortal" (full band ver) có đoạn guitar solo vào rất hợp điệu. Đừng quên Fallen đã từng lọt vào top 100 Heavy Metal hay nhất của tạp chí Rolling Stones, với nhận xét rằng đặc trưng nhạc của Evanescene được tạo dựng bởi giọng hát sắc lẹm của Amy trên nền guitar gằn gặt của Ben Moody. Bộ đôi này đã tính toán rất kỹ khi tận dụng các yếu tố thiên thời địa lợi ở thời điểm đó, để tạo nên một âm hưởng độc nhất vô nhị cho Fallen, với sự kết hợp của tiếng guitar kiểu Nu-metal kết hợp với giọng hát metal nữ (bộ môn Nu-metal lúc đó chỉ dành cho đàn ông) mà không đi vào lối mòn của Nu-Metal bằng âm hưởng Gothic.


Sau Fallen, Ben Moody bỏ ban nhạc do xích mích với Amy Lee về định hướng phát triển âm nhạc của band. Theo như Amy nói, Ben chỉ thích nhạc pop hoá để phù hợp thị hiếu của thị trường, trong khi Amy thì thích đi theo hướng đi riêng, kỳ quặc cũng được nhưng thoả mãn được cái nghệ sĩ trong cô. Tôi chả biết. Tôi thích nhạc buồn, tôi thích nhạc rock mạnh mẽ, nhưng mix hai cái này thì phải khéo. Thế nên nếu pop hoá một chút để giảm độ đen tối của nhạc gothic cũng được, nhưng thiếu Ben Moody, sẽ không còn âm thanh đặc trưng như Fallen nữa.

Với nhạc của Evanescence sau này, tôi không cảm thấy cái cảm xúc cũ nữa. Thế nên hôm nay, nhớ Amy, tôi ngồi nghe Fallen.


Hôm nay thế thôi. Hẹn gặp lại thứ 5 nhé.

Kink

1,800 views

Recent Posts

See All
bottom of page