Các tay trống có lẽ luôn là người thiệt nhất trong ban nhạc về mặt hình ảnh, bởi khi mỗi lần biểu diễn thì họ thường bị che khuất bởi cả đống nhạc cụ trên giàn trống (chẳng nhẽ lại ngồi quay lưng vào khán giả để được nhìn thấy nhiều hơn), còn khi không biểu diễn mà đi ra ngoài cùng band thì y như rằng sẽ bị ca sĩ chính với tay lead guitar làm lu mờ. Thậm chí ở nhiều nơi, khán giả còn không phân biệt được ông nào đánh trống hay chơi bass trong ban nhạc.
Thà như ông đánh bass thường bị dân tình “chọc ngoáy” và làm giảm tầm tài nghệ, bởi đúng là có một số ông kể ra cũng "lười vận động"; đằng này nói về độ sôi động thì chắc hẳn tay trống “yên ắng” nhất cũng hoạt động ở cường độ cao trong ban nhạc. Dù họ đôi khi bị hiểu lầm là “chỉ giữ nhịp” thay vì “chơi nhạc”, tay trống vẫn luôn là người có thể vỗ ngực về những khả năng “trời phú” như tâm thần phân liệt giúp cho bốn tay chân mỗi thứ chơi một kiểu được. Chưa kể, họ có khi còn thuộc bài chả kém gì tay guitar và ca sĩ chính.
"Trước khi biết ông ấy, tôi có thể tự mày mò ra mọi thứ. Ông ấy là tay trống đầu tiên mà tôi được đứng xem ngay sát bên cạnh mà vẫn không thể luận ra ông ấy chơi thế nào” – Josh Freese lừng danh đã phải thú nhận như vậy về Vinnie Colaiuta.
Có người thậm chí đã từng nhận định: hãy cứ hỏi 50 anh em đánh trống về Vinnie Colaiuta, sẽ chỉ có một câu trả lời; đó là Vinnie, và kia là tất cả những tay trống khác. Dù thích hay không, ta cũng phải thừa nhận rằng trên đời này có những kẻ chỉ giống ta ở bộ dạng bên ngoài với hai tay và hai chân, còn ngoài ra thì đầu óc và tài năng của họ là những thứ ta không thể tưởng tượng ra hết. Khi nhìn vào danh sách những nghệ sĩ đã chơi cùng Vinnie Colaiuta, những cái tên như Frank Zappa, Allan Holdsworth, Jeff Beck, Chick Corea, hay Sting có lẽ đã đảm bảo tài nghệ vô tiền khoáng hậu của vị nghệ sĩ này. Không chỉ vậy, danh sách dài dằng dặc những nghệ sĩ có album nhạc với Vinnie trên giàn trống dưới vai trò một nghệ sĩ session như Celine Dion, Enrique Iglesias, LeAnn Rimes, Faith Hill, Megadeth, hay Andrea Bocelli, có lẽ rất khó đối với những fan âm nhạc nói chung để giữ lại tiếng "à" bật ra nơi cuống họng, khi ít nhiều những ca khúc hit được nhiều người yêu mến lâu nay hóa ra được phù phép ở phần nhịp điệu chỉ bởi một người. Xin được nhắc lại, đó là những "Home" của Michael Bublé, "Everywhere" cùng Michelle Branch, "One" cùng Faith Hill, hay "You Are Loved" cùng Josh Groban; cũng như những pha đóng thế tuyệt vời cho những tay gạo cội như trong album The System Has Failed cùng Megadeth hay Shockwave Supernova cùng Joe Satriani.
Vinnie đi lưu diễn cùng Jeff Beck
Chắc chắn tui sẽ không có đủ vốn từ và cả kiến thức để có thể mô tả đầy đủ về cách chơi và ý tưởng của Vinnie Colaiuta trên giàn trống. Có chăng xin được chia sẻ vài mẩu chuyện thú vị về ông trong thời lượng bài viết ngắn ngủi này, mong rằng có thể vén màn một chút về sự nghiệp khổng lồ của vị nghệ sĩ đặc biệt này.
Có lẽ tất cả về Vinnie đều được tóm gọn trong câu nói của ông: "You have to play for the song." Nó lập tức gợi cho tôi nhớ tới Ringo Starr, một tay trống với tư duy chơi trống độc nhất vô nhị khác và cũng là người hay bị bỏ qua. Trong tất cả những bài phỏng vấn ông đã thực hiện, có một tư tưởng xuyên suốt về việc chơi trống là để phục vụ cho bài hát. Vinnie có lẽ là kẻ thù lớn nhất của những màn phô diễn kỹ thuật cũng như những màn solo mong làm mãn nhãn khán giả. Ngay cả tư tưởng "đoạn nhạc này đáng nhẽ phải có câu lick cool hơn" cũng bị coi là thứ tư tưởng chủ bại và phản âm nhạc. Có những gã đã từng hí hửng kiếm Vinnie và khoe khoang đã chôm những câu lick của ông như thế nào, chỉ để nhận lại câu trả lời "tất cả những thứ đó đều free mừ, chôm làm chi cho mắc công!".
Đó là lý do khi ông ngồi sau giàn trống đi lưu diễn cho những ca sĩ nhạc Pop như Faith Hill, bất chấp việc có khối khán giả dưới kia không thể ngờ được khả năng virtuoso cũng như việc tay trống của cô đã từng chơi những thứ nhạc phức tạp hơn rất nhiều, Vinnie Colaiuta vẫn điềm tĩnh giữ nhịp. Bởi đó là thứ mà âm nhạc của Faith Hill cần hơn cả trong các kỹ năng sử dụng trống. Có những thứ mà khán giả sẽ không nhìn thấy, đơn giản như ngay sự hiện diện của ông ở phía sau đã khiến cho tất cả mọi người trên sân khấu vững tâm hơn và có thể tập trung làm cho âm nhạc của họ trong buổi diễn đó nghe hay hơn một chút.
Vinnie biểu diễn cùng Faith Hill
Nghe thật đơn giản, nhưng cũng bởi vì Vinnie đã kinh qua tất cả. Ông đã từng được chính Frank Zappa chọn và chơi trong band của Zappa suốt từ năm 1978 tới năm 1982, cũng như thu nhạc với những người khó tính không kém như Allan Holsworth lừng danh (Secrets 1989) hay ban nhạc Steely Dan (Two Against Nature 2000).
Nếu như Vinnie Colaiuta ít ra có thể chia sẻ tư tưởng về việc tạo ra bản sắc riêng trong âm nhạc của mình trong khi phải biết gạt bỏ những nguồn ảnh hưởng với cách của tay guitar tự chế ra toàn bộ hệ thống hợp âm là Allan Holsworth, tính cách này của ông hẳn đã không dễ gì được những gã như Frank Zappa chấp nhận. Tất cả những người từng làm việc cho Frank đều có cùng một nỗi khiếp sợ, bởi Frank Zappa có thể xuất hiện bất kỳ lúc nào với một bản nhạc siêu dị kiểu như với nhịp 19/8 và ép mọi người trong ban nhạc khổng lồ của mình tập bằng được. Ai cũng có thể bị hét vào mặt, hoặc thậm chí mất việc ngay hôm sau vì đánh không được. Chỉ có Vinnie Colaiuta là người sẵn sàng phá tung bản nhạc của Zappa và lắp lại hoàn thiện hơn.
Câu chuyện sau đây do chính Steve Vai kể về Vinnie Colaiuta có lẽ là câu chuyện "đã" nhất tui từng nghe, khi cả hai đều có cơ hội làm việc với bậc đại tài như Frank Zappa. Nó có lẽ phác họa đủ đầy nhất về một nghệ sĩ tưng tửng, tài năng, và không ngần ngại thách thức những bộ óc siêu việt nhất trong lịch sử âm nhạc.
Theo lời kể của Steve Vai, một ngày, Frank đem tới một bản nhạc tên là "Mo 'N Herb's Vacation" - phức tạp ngoài sức tưởng tượng. Tất cả phần trống đã được soạn sẵn và nó còn khó hơn bản "Black Page" trước đó cả bọn từng thu. Đơn cử như những đoạn ở nhịp 17/3 (!!!!), và vô số các kết hợp nhịp điệu trên các mặt trống. Dĩ nhiên ban nhạc của Zappa rất đông người, và cả tay trống kỳ cựu của ông là Terry Bozzio cũng ở đó. Vinnie để bản nhạc trên giá ở bên phải, và một đĩa sushi trên một cái giá khác bên phía tay trái. Đoạn đầu chầm chậm rồi bỗng nhiên khi câu riff nhảy vào, với tất cả tiếng chém của cymbals, hi-hat nọ kia, và rồi Vinnie vẫn tiếp tục chăm chú đọc bản nhạc khi đang chơi.
Một trong những thứ đỉnh nhất Steve Vai từng được chứng kiến
Vinnie vốn có thói quen dùng tay phải để chỉnh lại kiếng mắt mỗi khi nó trễ xuống, và khi Steve Vai để ý, ấy là lúc Vinnie nhìn xuống bar cuối của trang nhạc trong khi vẫn chơi. Điều khiến Steve Vai sửng sốt, là Vinnie Colaiuta vẫn tiếp tục chơi trong khi lật trang bản nhạc bằng tay phải của mình, trở lại giàn trống để giữ nhịp chỉ với tay phải, và vẫn tiếp tục chơi cái nhịp rất khó đó, thò tay trái sang bốc miêng sushi thả vào miệng, xong đổi qua giữ nhịp điệu đó bằng tay trái, để kịp thò tay phải lên chỉnh lại kiếng mắt của mình.
Frank Zappa thấy thế ngán ngẩm quăng luôn tập bản nhạc, còn Bozzio thì lắc đầu bỏ đi. Để lại Steve Vai cười phá lên đầy ngưỡng mộ. Steve Vai cũng phải thú nhận đó là thứ "lầy" nhất mà ông đã từng trông thấy.
Vinnie thu nhạc cùng Sting
Lần Vinnie Colaiuta được Sting mời sang Anh thử việc, đám quản lý của Sting thậm chí còn không mua vé máy bay cho Vinnie bay qua Đại Tây Dương, chỉ vì đâu chắc là ông sẽ được nhận. Không cần phải tỏ ra cao ngạo, Vinnie chỉ nhẹ nhàng đề nghị đám đó cứ mua vé cho ông, nếu ông không được nhận thì ông sẽ hoàn lại tiền. Dĩ nhiên ai cũng biết sau đó Vinnie không những được nhận việc mà còn thu một lèo 6 album với những Ten Summoner’s Tales, Brand New Day, hay 5; và chỉ đến khi đã quá mệt mỏi với lịch lưu diễn dày đặc của Sting, ông mới dừng lại.
Vinnie Colaiuta luôn giữ bản ngã của mình trong suốt sự nghiệp âm nhạc của mình, dù đó có là chơi cho band, diễn live, hay kể cả trong vai trò chơi session trong phòng thu. Đó chắc có lẽ cũng là lý do tại sao tiếng trống của Vinnie có thể nhận ra ngay dù ông chơi cho bất cứ ai hay thể loại nào. Ai đã nhận ra Vinnie, sẽ đều thích ông; còn nếu không thì cái tên đó chắc rồi cũng sẽ bị bỏ quên theo những album của Celine Dion hay Faith Hill như bao album nhạc Pop khác, nơi những người chơi nhạc hóa ra đều là những thiên tài mà không nhiều người hay.
Vinnie trong phòng thu cùng Lari Basilio
Hẹn gặp lại!
P/S: một vài nghệ sĩ khác có album từng có sự góp sức của Vinnie Colaiuta mà chưa được kể tên ở trên: Joni Mitchel, Jewel, Christina Aguilera, LeAnn Rimes, Steve Perry, Barbara Streisand, Toto, Paul McCartney, John Fogerty, Desmond Child, Paul Young, Billy Joel, James Taylor, Barry Manilow, Tori Amos, Leonard Cohen, Ray Charles, Mary J. Blige, Stevie Nicks, The Weeknd, BB King, Jing Chi.
Kai